Thứ Năm, 9 tháng 10, 2014

Bí quyết dạy con làm giàu của tỷ phú Donald Trump

Tờ Forbes đã có cuộc phỏng vấn với Donald Trump để tìm hiểu bí kíp “chăm bẵm” “những đứa trẻ” thành công của ông. 

Khi Fred Trump thành lập công ty năm 1932, đó chỉ là một công ty bất động sản tại Brooklyn và Queens. Con trai ông Donald Trump tham gia kinh doanh năm 1968 và biến tên tuổi gia đình thành một trong những nhãn hiệu được biết đến nhiều nhất trên thế giới,  đã xuất hiện ở gần như mọi nơi từ các tòa căn hộ, khách sạn và sòng bạc tới đệm giường và những trai vodka.

Trong quá trình ấy Trump đã tích lũy được số của cải có trị giá ước tính lên tới 2,4 tỷ USD. (Trump không đồng tình với con số đó và cho rằng nó lớn hơn thế nhiều).

Hiện tại ông đang trang bị cho thế hệ thứ ba để họ viết tiếp trang sử của gia đình.  Donald Jr., 32 tuổi, và Ivanka, 29, đều đã tốt nghiệp Đại học Pennsylvania (như cha mình) và đồng hành cùng người cha trong mấy năm qua cả trong kinh doanh bất động sản và trên chương trình The Apprentice của đài NBC, nơi họ làm việc theo biên chế chính thức.

Iric Trump, 26 tuổi, thành viên trưởng thành trẻ nhất của gia đình nhà Trump, cũng bắt đầu tham gia công việc của gia đình năm 2006, và theo Tổ chức Trump, đã đóng góp “một vai trò quan trọng trong hơn 70 dự án bất động sản đang hoạt động của Trump trên thế giới”.

Ivnaka, gương mặt nổi tiếng hơn trong thế hệ thứ ba của gia đình Trump, mới đây xuất hiện với vai trò khách mời của chương trình Gossip Girl cùng chồng là Jared Kushner; cô sở hữu riêng dòng sản phẩm đồ trang sức với một cửa hiệu tại Madison Avenue, Manhattan (Mỹ) và là tác giả của một số cuốn sách.

Tờ Forbes đã có cuộc phỏng vấn với Donald Trump để tìm hiểu bí kíp chăm bẵm “những đứa trẻ” thành công của ông.
www.blogchungkhoan.com
 IvankaDonald Jr. và cha

Việc các con ông thành công trong kinh doanh có phải nhờ do ông?

Tôi luôn tự hào với các con của tôi. Nhiều người rất giàu đã gọi điện cho tôi  – một số tôi chưa từng gặp – để xin tôi lời khuyên về những đứa trẻ nhà họ. Bọn trẻ nhà tôi học tại những trường hàng đầu, giành điểm loại ưu, và chúng khá đoàn kết. Tôi hy vọng những điều đó sẽ còn được duy trì, vì cuộc sống đầy phức tạp. Chúng là những đứa trẻ rất ngoan.

Vì sao ông lại nói như vậy?

Chúng là những sinh viên rất cừ, không sa vào rượu, vào thuốc. Chúng thích những thứ lành mạnh hơn. Khi chúng còn nhỏ, bất cứ khi nào tôi rời khỏi nhà, tôi lại nói, “không ma túy, không rượu, không thuốc”.

Sau khi nhắc đi nhắc lại điều đó một nghìn lần, chúng nói với tôi, “cha, cha đừng nói chuyện đó nữa đi mà”, nhưng tôi có nhiều bạn bè giàu có có những đứa con rất tài năng, nhưng những tài năng ấy lại bị tàn lụi dần bởi rượu và ma túy.

Chúng lao vào thứ văn hóa ma túy, văn hóa rượu và nó hủy hoại đầu óc chúng về lâu về dài. Từ khi những đứa trẻ nhà tôi mới bắt đầu nói sõi, tôi đã dạy chúng: “Không ma túy, không rượu, không thuốc lá”. Để làm gương, tôi đã không bao giờ uống rượu.

Tôi có bạn là những người nghiện rượu, một người anh đã chết vì lạm dụng rượu, có lẽ đó là lý do vì sao tôi không muốn dính dáng đến rượu. Nếu bạn chưa bao giờ uống rượu, cũng chẳng cần cứ phải học đòi theo người ta. Bạn có biết rượu là thứ thuốc đáng sợ nhất cần phải biết kiềm chế không?

Động lực khiến ông xây dựng một đế chế bất động sản có phải bắt nguồn từ cha ông? 

Cha tôi chưa bao giờ ép tôi vào lĩnh vực kinh doanh, nhưng tôi thích công việc đó. Ông có cơ sở kinh doanh bất động sản tại Brooklyn and Queens, và ông là mẫu người thực sự hứng thú những gì mình làm. Ông thích thế. Trong một số trường hợp, công việc khiến người ta cảm thấy vui.

Trong một số trường hợp khác thì không. Những đứa trẻ nhà tôi lại yêu thích kinh doanh một cách hết sức tự nhiên. Tôi thực tế còn đang đẩy Ivanka sang một lĩnh vực khác, thời trang. Con bé đã có một số mẫu thời trang không thể tin được sau khi tốt nghiệp Học viện Tài chính Wharton, thuộc trường Đại học Pennsylvania. Nó nói: “Cha, cha không hiểu, con cũng rất yêu bất động sản”. Thực tế, tôi đã cố đang đẩy nó theo một hướng khác đấy chứ.

Ông có nghĩ các con ông cũng tham vọng như ông?

Tham vọng là một từ rất buồn cười đấy. Bạn không bao giờ biết điều gì tạo nên tham vọng. Bạn không bao giờ biết tại sao một số đứa trẻ lại tham vọng hay cạnh tranh hơn.  Đó có thể là do gen di truyền; hay ít nhất cũng là một phần do gen di truyền.

Nếu bạn sinh ra trong một gia đình mà cả bố mẹ bạn đều rất tham vọng, bạn cũng sẽ vậy. Nhưng rõ ràng sẽ tốt cho sự tự tin của chúng nếu chúng có thể tự thân về mặt tài chính. Tự tin là thứ cần nói đến ở đây. Nếu bạn có thể độc lập mà không cần cha mẹ, đó đã là điều quan trọng rồi.

Ông nói thế nào với con cái về những sai lầm ông mắc phải trong sự nghiệp?

Tôi muốn nói với bọn trẻ nhà tôi rằng không có điều gì gọi là sai lầm chừng nào các con còn học được từ chúng. Một số sai lầm “tốt nhất” xảy đến ban đầu tưởng chừng là thảm họa. Đôi khi, thương vụ tốt nhất bạn thu được lại chính là thương vụ bạn không cố đạt đến. Bạn hãy tự coi chính mình là một thiên tài vì đã không đi đến thỏa thuận khi thực tế nó nằm ngoài tầm với của bạn.

Ông có học được gì từ những sai lầm của các con ông hay không?

Chúng còn khá trẻ. Chúng mới chỉ bắt đầu nhận ra con đường của mình. Mới đây thôi tôi đã cản chúng tham gia vào một lĩnh vực tồi tệ. Ngành này bị tác động khá mạnh bởi suy thoái. Tôi muốn chúng nhớ tôi không cho phép chúng làm điều đó. Tôi nghĩ chúng đã học được điều gì đó.

Lời khuyên của ông đối với việc điều hành một doanh nghiệp gia đình thành công là gì?

Không gì tuyệt với hơn là một gia đình phát huy được tinh thần và hiệu quả (kinh doanh). Bạn có thể thấy tự hào vì bọn trẻ; bạn có thể tin tưởng chúng, nhiều điều tốt đẹp diễn ra. Đồng thời, trong trường hợp khá phổ biến, việc kết hợp gia đình và kinh doanh không đi đến đâu vì người con không có những gì người cha có, và vì nhiều lý do nữa sự kết hợp này không mang lại hiệu quả. Tôi không nghĩ nên đưa những lý do do nhân tạo như thuốc phiện, rượu, vào phương trình này.

Đó là vì sự may mắn, gen và lao động cần cù. Nếu bạn có những đứa con tuyệt vời nhưng không thông minh lắm, thì cũng sẽ khó thành. Gen và làm việc chăm chỉ vẫn là yếu tố quan trọng nhất.
Bên cạnh đó, hãy dạy chúng biết đánh giá cao cuộc sống. Làm cho chúng biết quý trọng những gì chúng có. Cho chúng biết thế giới không nhất thiết phải như thế này hay thế khác. Và để chúng xây dựng nguyên tắc làm việc nơi chúng thực sự sẵn sàng làm việc và yêu thích công việc đó.

Áp lực nào ông nghĩ các con ông đang phải chịu, khi họ biết  họ cần duy trì đế chế của ông – đặc biệt trước những gì chúng ta đã chứng kiến với các gia đình như Bucksbaum, nơi thế hệ này đang đánh mất khả năng kiểm soát gia đình?

Tôi không thể tưởng nổi điều đó sẽ tồi tệ thế nào. John Bucksbaum đã có những động thái không hay đúng vào thời điểm rất tồi tệ. Tôi không thể tưởng tượng ông ấy đã bị các thành viên gia đình khác dày vò ra sao vì đã xô đổ việc kinh doanh của gia đình.

Bọn trẻ chịu rất nhiều áp lực để không phải gặp thất bại. Có lẽ mọi chuyện sẽ vẫn tốt bởi chúng sẽ là người biết thận trọng hơn và không làm sụp đổ những gì gia đình đã xây dựng được. Nhưng giờ nói chuyện đó thì còn quá sớm. Chúng cũng không cần phải cố chứng tỏ với tôi rằng chúng đang rất cừ. Chúng được bảo vệ vì chúng tôi có nhiều tiền, không nợ nần nhiều.

Hai mươi năm trước, tôi thường nói, “chuyện gì xảy ra với mình thế nhỉ?” vì đã không liều thêm chút. Hai mươi năm trước tôi sẽ không muốn nói với bạn chúng tôi có rất nhiều tiền và nợ ít. Nợ là thứ rất tuyệt vời nếu biết dùng đúng lúc, và sẽ là một điều tai hại nếu ở thời điểm không hợp lý.
Tôi đã quan sát nhiều năm nay cách người ta vay nợ nhiều và sau đó bị thất bại ra sao. Chúng tôi hiện giờ đã mạnh hơn chúng tôi trước đây. Nợ sẽ làm bạn tiêu tan hoàn toàn. Nhiều lĩnh vực kinh doanh của chúng tôi không hề vay nhiều nợ.

Các con ông có thận trọng hơn ông 20 năm trước.

Tôi nghĩ chúng không thích mạo hiểm lắm, có lẽ vì chúng còn trẻ.

Ông không phải là người chơi chứng khoán lớn. Các con ông thì sao?

Chúng cũng vậy. Nếu tôi thấy thế giới sẽ tốt lên, tôi sẽ làm điều đó. Nói chung tôi không phải là người quá mê muội thị trường chứng khoán. Tôi có bạn bè đã mất cả gia sản. Đó là thứ đầy rủi ro.

Ông có thường bàn về kế hoạch thừa kế tại nơi làm việc?

Không quá thường xuyên. Chúng tôi không đau ốm gì; chúng tôi khỏe mạnh, làm việc tốt. Những đứa trẻ nhà tôi có quan hệ tốt với nhau bởi chúng thực sự yêu quý nhau. Thừa kế, trong bất động sản, đồng nghĩa với những tài sản rất lớn. Nếu tài sản đang tốt, việc thừa kế sẽ dễ dàng.
Vnexpress

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét